Bài thơ đầu tiên ông nội tôi dạy: Này lời thầy dạy học trò ...

 Ông tôi ngày xưa cũng không được đi học. Chỉ nghe loáng thoáng đâu đó bài thơ này. Ông đọc cho các anh em tôi nghe ngày còn bé. Ông cũng không biết bài thơ đó ông nhớ có chính xác hay không, chỉ nhớ đại khái như sau:

Này lời Thầy dạy học trò:

Đem thân đi học phải lo dắn dài

Bấy lâu thầy đã một hai

Khuyên cần học tập kẻo mà công đi

Học thì học tập lễ nghi

Trước thì học lễ, sau thì học văn

Văn chương phải khá lập thân

Học cho ân cần thì mới nên thân

Học cho có nghĩa có nhân

Có trung có hiếu quỷ thần cũng kiêng

Thầy đâu dám sánh thánh hiền

Mấy lời thầy dạy nên ghi để đời

Thầy răn thầy dạy mọi lời

Hỏi lại rằng trời có phải cùn chăng?

Kèm theo quà cốt phong đăng

Ca ngâm một bực nguyện tâm thái bình.


Đại khái nó là như thế. Tôi cũng không biết đúng hay sai. Chỉ nhớ thế nào thì ghi lại ấy. Nếu bạn vô tình lướt qua và biết bài này, xin hãy góp ý để bài này hoàn chỉnh lại nhé. 



Đăng nhận xét

0 Nhận xét